Kể từ khi tôi đùa rằng sẽ đi theo sự nghiệp sáng tác nhạc đến giờ cũng chưa được bao năm Nơi đào tạo tốt nhất ở Daegu chỉ có thể là học viện âm nhạc Cái suy nghĩ “tôi sẽ thành hiệu trưởng” khiến tôi nổi điên lên Đời người chỉ có một nên mặt kệ thế nào, Tôi cũng nên chạm đến vị trí đầu bảng một lần chứ nhỉ Với sức học của tôi chắc chắn không bao giờ đạt được vị trí quán quân. Nhưng tôi có thể biến điều đó thành hiện thực bằng âm nhạc của mình 10 người quanh tôi thì đã có 8 người bảo rằng “Nhìn kìa, thằng khốn đó lại chuẩn bị làm màu nữa rồi” Nhìn cho kỹ “thằng khốn” này đi, tụi mày đang thua cuộc rồi đó. Dù thế nào đi nữa tôi nghĩ tôi nên rời Daegu mà đi nếu bản thân muốn đa dạng hơn trong phong cách âm nhạc. Một đứa học sinh với cái đầu đinh bước đến tấm poster của cuộc thi tuyển đầy tự tinh, Một cuộc thi rap do Bang Shihyuk tổ chức, Bang Shihyuk- người đã cùng làm việc với Baek Jiyoung nhỉ Anh à, có phải là người sáng tác bài “like being shot by a gun” không Đó chính là cách tôi tham gia cuộc vào cuộc thi cùng mấy anh lớn của mình Họ cứ bảo tôi là phải qua vòng sơ khảo rồi mới được vào chung kết . OK dễ như trở bàn tay Beat mà họ đưa chúng tôi để rap, tôi thay đổi sạch Tôi bắt đầu sắp xếp toàn bộ lại beat Nhìn đi, đứa nào lại làm thế chứ? Nếu mày là tao, mày có làm không? Nghe kìa, công ty nào lại chấp nhận, huh? “Thiên tài” này đúng là hàng rởm đời Nhưng công ty lại nghĩ “Gặp trúng át chủ bài rồi” Niềm tin mơ hồ, thành công của tôi chính là bắt nguồn từ đó Giờ tôi mới nói bởi vì nó đã là quá khứ rồi Nhưng sao ngày sơ khảo, tôi đã nhận được một cuộc gọi từ mã vùng 02. 7/11/2010 là ngày tôi đặt chân đến Seoul “Gangnam thì có gì chứ” thằng quê mùa từ Daegu như tôi đã nghĩ vậy Một cách thật ngầu, tôi ăn bữa tối của mình Cái đéo gì thế này? Mắt tôi sắp nhảy ra ngoài khi thấy hóa đơn Tiền trợ cấp của tôi một tháng cũng chỉ được cỡ 300.000 won Tôi biết nhiêu đó còn lâu mới trả nổi Vì thế tôi bắt đầu đi làm bán thời gian vào sáng sớm Điều đó luôn ảnh hưởng đến giờ đi học của tôi Dân trường tôi đều là “nhà mặt phố, bố làm to” Trợ cấp của tôi chẳng là cái đéo gì so với tiền lũ đó đốt vào rượu Cơ mà, đẹt mẹ mới sủa gì? “Tao đéo có tiền đâu” Câm cái mõm chó thích sủa ngu của tụi bây lại đi Cần thành công? Không, cái tôi cần chỉ là tiền Tôi quên luôn cả việc ăn mặc thật thời thượng Luyện tập suốt đêm và đi làm từ sáng sớm Lết cái thân đầy mệt mỏi đến trường, xong chỉ gục lên bàn mà ngủ. Tuổi 20 của tôi cứ thế mà đến, lễ tốt nghiệp của tôi đéo thể chấp nhận được Lũ khốn cày game suốt ngày đêm kia sao Giờ lại bước ra từ xế hợp nhập ngoại cơ đấy, tao có chút ghen tị với tụi mày đó. Biết là đời bất công Nhưng lại có người chen chúc trong phòng chỉ 50m vuông cùng với 10 mạng người khác, Trong khi người thì lại lái con xế hợp ngay khi vừa tốt nghiệp Được rồi, chống mắt lên mà nhìn này Cứ phải tò mò hỏi tao khi nào mới được ra mắt Chờ thêm một năm nữa đi bọn khốn, xem tao làm được gì Tụi mày sẽ thấy tao trên TV rồi lại “thấy sang bắt quàng làm họ” thôi
the end!
|